Bùi Quang Thanh - Cánh đồng thời gian (Kỳ 1)

Bùi Quang Thanh - Cánh đồng thời gian (Kỳ 1)
Bùi Quang Thanh đã xuất bản nhiều tập thơ, với hàng trăm bài thơ đa dạng, đa màu, đa sắc. Thơ Bùi Quang Thanh theo gió lên trời, theo tâm xuống đất, thả tình vào mọi ngõ ngách của không gian. Vịn tay lên vai tất cả mọi thành phần từ trẻ nhỏ đến người đạp xích lô, từ mẹt hoa quả của người nông dân đến ni sư trong chùa, đến cả Thần, cả Thánh… Từ một người lính trở thành một nhà văn, nhà báo, nhà thơ, đã ngoài lục tuần Bùi Quang Thanh vẫn không chịu dừng chân mà cứ mãi lang thang trên con đường nghệ thuật. Xin gửi tới quý vị số bài của Bùi Quang Thanh trong tập thơ “Cánh đồng thời gian”, xuất bản năm 2015.

 
NƠI AN NGHỈ CỦA TƯỚNG QUÂN
 
Nơi an nghỉ của Tướng quân
Hoành Sơn sau lưng, biển Đông trước mặt
Có cả triệu tình dân nâng giấc
Có người lính biên phòng thức gác biên cương
 
Xa phố xa làng nhưng chẳng cô đơn
Hoa vẫn thắm dọc lối mòn lên mộ
Hương vẫn tỏa ngát lừng trong mây gió
Và ngàn thông nức nở nổi nhớ thương
 
Nghe quốc kêu da diết những năm trường
Thấy nhà nát của kiếp dài nô lệ
Trang lịch sử xót dặm ngàn sông bể
Giã mái trường Thầy giáo hóa tướng quân
 
Triệu chiến binh từ liềm búa công nông
Dưới quân kì bỗng trở thành dũng sĩ
Ba mươi năm thắng Pháp rồi thắng Mỹ
Thắng đố kỵ, hận thù, mọi tham vọng xâm lăng …
 
Quá bách niên Người về cõi vĩnh hằng
Vẫn đột ngột như đất trời sụp xuống
Cả dân tộc nối vòng tay rộng lớn
Hát kết đoàn trong nước mắt thương đau.
 
Từ bao giờ và sẽ mãi muôn sau
Người tô thắm trang sử vàng dân tộc
Đại Tướng Quân sẽ muôn đời, bất diệt
Dẫu mộ phần nằm khuất dưới bóng thông.
 
Xưa lên ba, đời phong Thánh, tôn Ông*
Nay trăm tuổi, dân: Anh Văn**, trìu mến
Sống: tài, đức, nghĩa tình trọn vẹn
Thác: yên, thiêng một cõi sơn hà.
Vũng Chùa, 22/10/2013
* Phù Đổng Thiên Vương
** Đại tướng Võ Nguyên Giáp

 

TRĂM NĂM SAU TA SẼ NÓI CÂU NÀY
 
Ơi cô bé
Quen ba năm chưa hiểu ánh mắt nhìn
Hãy ghé tai đây ta nói nhỏ
Em ngại ngần để ta lặng im.
 
Không nói được câu này ta buồn lắm
Nhưng nói ra, biết đâu buồn hơn
Em ngây thơ hay ta khờ dại
Để nhiều khi buồn tủi giận hờn
 
Thôi cô bé! Hẹn thêm trăm năm nữa
Không ghé tai ta cũng nói câu này
Em trong đất, ta gửi lời xuyên đất
Em cuối trời ta gửi lời gió mây
Em thành Phật ta gửi nhờ hương khói
Em là Tiên ta gửi bằng đắm say…
 
Ơi cô bé! Kiếp này chưa nói được
Trăm năm sau ta sẽ nói câu này.
Sông Hàn, 2007

 Ảnh minh họa


ĐÔI BẠN GIÀ
 
Đêm mưa gió, Thành Sen se se lạnh
Trên phố dài chỉ còn lại cố Chuyên
Chiếc xích lô, chậm rãi cùng bà lão
Phiên chợ chiều, hàng ế - hóa chợ đêm
 
Đôi già ấy, đã bao nhiêu xuân ấy
Họ bên nhau bao năm tháng thăng trầm
No vui. Đói buồn. Bến xe. Cửa chợ
Giữa thị thành hỗn tạp đủ sắc âm
 
Bà Chuyên với mẹt hàng đơn sơ lắm
Còn cố Chuyên cọc cạch chiếc xích lô
Ở quê cố xích lô không chở khách
Quá tám mươi - cố vẫn lái xe thồ
 
Và tối tối, cố Chuyên đi đón vợ
Hai thân già, xe - gánh, những buồn vui
Cố Chuyên bà là khách hàng đặc biệt
Cố Chuyên ông xuyên cay đắng ngọt bùi.
Hà Tĩnh, cuối đông 2013

 Ảnh minh họa


GỬI NHỮNG NGƯỜI YÊU MẾN
 
(Tặng Dương Thanh Biểu, Lê Trự và đồng đội Sư đoàn 10)
Ba trăm chàng trai Xứ Nghệ
Xa quê, cầm súng lên đường
Đứa vừa tạm buông sách bút
Đứa rời mảnh ruộng bờ nương
 
Vượt qua bom rơi đạn nổ
Vì Nước, tiếc gì máu xương
Xứng danh Hồng Lam - Đất mẹ
Hiên ngang xốc tới chiến trường
 
Quảng Trị: Khe Sanh, đường Chín
Nam Lào, đông - tây Trường Sơn
Tây Nguyên: Đắk Tô, Tân Cảnh…
Đánh cho Mỹ ngụy mất hồn
 
Máu bao chàng trai Xứ Nghệ
Thắm đỏ chặng đường Nước - Non
Nhiều người thịt xương thành đất
Trước khi vô tới Sài Gòn
 
Bốn mươi năm rồi, bạn ơi
Nhớ nhau, hẹn ngày nhập ngũ
Đàn chim trời bay muôn nơi
Gọi nhau cùng tìm về tổ
 
Ngày nào đôi mươi măng sữa
Thoắt đà lên “lão” sáu mươi
Gặp nhau ôm vai bá cổ
Râm ran nói nói cười cười
Nói cười mà nước mắt rơi
Sáu phần, bây chừ về một
Người còn: Huân chương đỏ ngực
Bạn xa - Bao kẻ không mồ?
Tháng tư này gió xuân đưa
Ngạt ngào sen thơm quê Bác
Khói hương quện cùng tiếng nhạc 
Ru “Hồn tử sĩ” nôn nao

Đồng đội ơi! ở chốn nào
Nhớ nhau xin về họp mặt
Âm dương làm sao ngăn được
Một thời máu lửa sắt son.
 
Đừng ai tính chuyện mất còn
Trong ta vẫn nguyên kỉ niệm
Đừng ai so đo hơn thua
Hỡi người bước qua cuộc chiến
 
Hãy quây quần và nâng chén
Ôn chặng đường bốn mươi xuân
Đồng đội, và người yêu mến
Những chàng trai Giải phóng quân!.
Đêm 10/04/2008

 

NÂU SÒNG GẶP Ở CHÙA AM
 

Gặp nâu sòng ở chùa Am
Hình như Nàng* rẽ thời gian trở về
Dáng là dáng trúc dáng tre
Tóc ven gáy trăng, năng se nét buồn
Mịn màng da, nhẹ nhàng khuôn
Búp thon mười nụ dâng hương dưới thềm
 
Khói trầm chẳng chịu bay lên
Mái cong trĩu xuống, cõi thiền … chợt say.
Đức Thọ, Xuân 2013
*Nàng: ý chỉ Hoàng Hậu Bạch Ngọc - vợ Vua Trần Duệ Tông (thế kỉ 14) có công khai phá lập nên vùng đất ngã ba bến Tam Soa, giúp Lê Thái Tổ đánh đuổi giặc Minh và sau đó lập chùa này.

Ảnh minh họa

Tác giả bài viết: Bùi Hồng Lĩnh